"CẢ KINH THÁNH LÀ BỞI ĐỨC CHÚA TRỜI SOI DẪN ... HẦU CHO NGƯỜI THUỘC VỀ ĐỨC CHÚA TRỜI ĐƯỢC TRỌN VẸN VÀ SẮM SẴN ĐỂ LÀM MỌI VIỆC LÀNH"
II Timothy 3:16a, 17
  

HỘI TRUYỀN GIÁO PHÚC ÂM VIỆT NAM
(Vietnamese Full Gospel Missions)
TRƯỜNG KINH THÁNH TẠI GIA
(Home Bible School) www.HomeBibleSchoolVietnam.com

Học Báo:
"SỨ GIẢ TÌNH YÊU"

(The Love Ambassadors)
P.O.Box 565, Westminster, CA 92684-USA
Email: VNFGMissions@Yahoo.com

TIẾNG NÓI CHÂN LÝ
(The Voice of Truth)
www.TiengNoiChanLy.com
HỘI THÁNH PHÚC ÂM VIỆT NAM
tại Westminster
(Vietnamese Full Gospel Church)
14381 Magnolia Ave. Westminster, CA 92683-USA
ĐỘC QUYỀN PHIÊN DỊCH VÀ PHỔ DỤNG
© 1979, 1996 GLOBAL YOUTH EVANGELISM
P.O. Box 1019, Orland, CA 95963 - USA
(Giữ bản quyền. Cấm in sao lại từng phần hay toàn bản dưới mọi hình thức hoặc bằng mọi phương tiện).

  

THỐNG KÊ

Đã truy cập:7534151
Đang truy cập:340

abortion manila

abortion philippines nguoiviendong.net abortion pill online philippines

where to buy abortion pill in usa

abortion pill online usa

 CẢM THÚC VÀ TÌNH CẢM CỦA NGƯỜI TÍN ĐỒ

 

Chú Ý: từ ngữ Linh là Thánh Linh, còn linh là tâm linh con người
Nhiều tín đồ không biết cách phân biệt cảm thúc với tình cảm. Thật ra, điều này không khó. Tình cảm luôn luôn bước vào từ bên ngoài con người, trong khi cảm thúc được Thánh Linh ban cho bên trong linh con người. Thí dụ, khi một tín đồ nhìn ngắm vẻ đẹp của thiên nhiên, cảm xúc bên trong người ấy tự phát dâng tràn. Người ấy cảm nhận cảnh đẹp và thấy vui mừng. Đây là tình cảm. Có lẽ, khi người ấy thấy một người đáng yêu, một loại cảm xúc kỳ lạ dấy lên bên trong người ấy như thể có một lực hút lôi kéo người ấy. Đây cũng là tình cảm. Cả cảnh đẹp và người đáng yêu đều ở bên ngoài con người; do đó, các cảm xúc mà chúng sản sinh ra đơn giản thuộc về tình cảm.
Tuy nhiên, cảm thúc thì không như vậy. Cảm thúc chỉ được tác động bởi Thánh Linh trong con người. Chỉ có Thánh Linh mới có thể cảm thúc linh. Vì Thánh Linh sống bên trong linh ta, nên cảm thúc phải ra từ bên trong. Cảm thúc không cần bị kích động bởi cảnh đẹp hay người đẹp; cảm thúc có thể xảy ra trong môi trường tĩnh lặng nhất. Trái lại, tình cảm lập tức mất tinh thần khi không còn tác nhân kích động bên ngoài nữa. Do đó, một tín đồ tình cảm chỉ sống theo môi trường của mình. Người ấy phải được khuấy động và khích lệ thì mới có thể tiến lên; nếu không, người ấy sẽ dừng lại. Cảm thúc khi không đòi hỏi sự giúp đỡ bên ngoài. Thật ra, khi tình cảm bị tác động bởi môi trường bên ngoài, nó sẽ bối rối, khiến một tín đồ không thể biết mình nên bước theo điều gì.
-
Một tín đồ phải cẩn thận để không xem sự bình tĩnh và không bị kích động là thuộc linh. Điều này còn kém xa so với lẽ thật. Chúng ta phải biết rằng tình cảm không chỉ có thể khiến cho con người phấn khích mà có thể khiến con người chán nản. Khi tình cảm thúc giục chúng ta, chúng ta cảm thấy rất phấn khích. Như sự phấn khích thuộc về tình cảm thì sự bình tĩnh cũng thuộc về tình cảm. Một tín đồ thường xưng nhận nhiều lỗi lầm vì người ấy ở dưới ảnh hưởng của tình cảm; nhưng khi người ấy thức tỉnh khỏi tình trạng đang ở, người ấy sẽ đè nén các cảm xúc của mình và cho đó là thuộc linh. Tuy nhiên, người ấy không nhận thức rằng sự khuấy động của tình cảm vào lúc này sẽ sản sinh ra phản ứng ngược lại với sự phấn khích nên tự phát người ấy sẽ bình tĩnh lại. Sự bình tĩnh hoặc yên lặng này khiến tín đồ đánh mất mối quan tâm về công tác của Đức Chúa Trời; người ấy sẽ không yêu mến con cái Đức Chúa Trời lắm. Dần dần, người bên ngoài của tín đồ sẽ không sẵn lòng công tác. Vì vậy, linh bị giam cầm và sự sống của linh không thể tuôn chảy ra. Vì người ấy không còn sốt sắng nữa và trở nên hết sức bình tĩnh, nên người ấy có thể nghĩ rằng mình đang bước đi theo linh. Người ấy có thể nghĩa rằng mình vẫn đang bước đi theo tình cảm, chỉ là lần này nó theo một phương diện khác của tình cảm.
Trong thực tế, số tín đồ xoay qua sự bình tĩnh thuộc tình cảm này cũng rất ít. Phần đông các tín đồ đều tiếp tục phấn khích bởi tình cảm. Khi bị kích động, họ làm nhiều điều vượt quá giới hạn bình thường. Khi bình tĩnh và nhớ lại các hành động của mình bởi sự tác động của chức năng tình cảm này, họ không thể không tự cười mình và cho rằng mình đã hành động cách vô lý. Điều này thường đúng đối với những việc được thực hiện theo tình cảm. Khi hồi tưởng lại, một tín đồ thường cảm thấy xấu hổ và hối tiếc về sự thô lỗ của mình. Tín đồ nào bị tình cảm tác động thì thật đáng thương; linh người ấy vô quyền trong việc bắt phục tình cảm đến chết và phủ nhận sự kiểm soát của nó.
-
Có hai lý do khiến các tín đồ bước đi theo tình cảm. Thứ nhất, nhiều tín đồ chưa từng hiểu bước đi theo linh là gì và cũng không tìm kiếm để bước đi theo linh; vì vậy, họ bước đi theo sự tác động của tình cảm. Trong các hoàn cảnh này, họ không có nhiều kinh nghiệm và không thể biết cách từ chối sự thôi thúc của tình cảm khi nó được kích hoạt. Họ đơn giản bị tình cảm điều khiển, và làm những điều không nên làm. Không phải cảm thúc thuộc linh của họ không dấy lên bất cứ sự chống đối nào trong trực giác. Tuy nhiên, vì sự yếu đuối, họ nghe theo tình cảm và phớt lờ trực giác của mình. Khi đó, tình cảm của họ càng trở nên mạnh hơn cho đến khi họ mất kiểm soát và bước đi theo tình cảm. Sau khi làm nhiều điều không nên làm, họ lại ăn năn. Thứ hai, có các tín đồ đã nhận biết sự khác biệt giữa linh và hồn trong kinh nghiệm. Khi bị ảnh hưởng bởi tình cảm, học biết điều này ra từ hồn và lập tức kháng cự. Tuy nhiên, ngay cả loại tín đồ này cũng có đôi lúc bước đi theo tình cảm. Đây là một sự giả mạo thành công. Nếu tín đồ không thuộc linh, như trường hợp thứ nhất ở trên, người ấy sẽ bị cảm xúc mãnh liệt của tình cảm thắng hơn. Nếu một tín đồ đã thuộc linh rồi, tình cảm thường giả mạo cảm thúc thuộc linh. Nhìn bên ngoài, tình cảm và cảm thúc thuộc linh. Nhìn bên ngoài, tình cảm và cảm thúc thuộc linh có vẻ giống y như nhau; vì vậy, tín đồ thấy rất khó phân biệt chúng. Do sự thiếu hiểu biết , tín đồ bị lừa dối và có nhiều hành động thuộc hồn.
-
Tín đồ phải nhận thức rằng nếu người ấy bước đi theo linh, mọi hành động của người ấy phải theo một số nguyên tắc. Đây là vì linh có các quy luật, lối mòn và nguyên tắc. Bước đi theo linh là bước đi theo các quy luật của linh. Trong nguyên tắc thuộc linh, mọi điều “đúng” và “sai” đều có tiêu chuẩn xác định rõ ràng. “Phải” là “phải”, dù bầu trời âm u hay quang đãng; còn “không”, dù con người phấn khích hay nản lòng. Nếp sống Cơ Đốc tuân theo một nguyên tắc xác định. Nếu tín đồ không hoàn toàn đặt tình cảm của mình vào chỗ chết, nếp sống người ấy sẽ không có tiêu chuẩn cố định. Người ấy sẽ sống bởi các cảm xúc không ổn định mà không có nguyên tắc xác định.
Một nếp sống có nguyên tắc thì hoàn toàn khác với một nếp sống trong cảm xúc. Một tín đồ bước đi theo tình cảm không quan tâm đến các nguyên tắc hoặc lý lẽ thường tình trong việc cân nhắc làm hay không làm một điều gì đó; người ấy chỉ quan tâm đến các cảm xúc của mình. Nếu có một điều gì đó người ấy thích, làm người ấy vui hoặc người ấy yêu mến, thì người ấy sẽ bị cám dỗ dù người ấy biết rất rõ là làm như vậy không hợp lý và ngược với các nguyên tắc. Nếu người ấy cảm thấy lãnh đạm, u sầu và chán nản thì người ấy sẽ không hoàn toàn bổn phận của mình vì các cảm xúc của người ấy không đồng ý với điều đó. Nếu con cái Đức Chúa Trời chú ý đến tình cảm một chút, họ sẽ nhận thức nó hay thay đổi biết bao và bước đi theo nó thật nguy hiểm biết bao. Khi lời Đức Chúa Trời-- nguyên tắc thuộc linh – phù hợp với cảm xúc của họ thì họ làm; nếu không, họ từ chối và không chú ý đến lời đó nữa. Loại cách sống này hoàn toàn thù nghịch với nếp sống thuộc linh. Ai ao ước có nếp sống thuộc linh phải bước đi theo nguyên tắc của Đức Chúa Trời từng lúc một.
-
Một đặc điểm để biện biệt tín đồ thuộc linh trong cách đối xử hoàn cảnh là người ấy bình tĩnh. Bất kể bên ngoài xảy ra chuyện gì hoặc người ấy bị khiêu khích thế nào, người ấy vẫn luôn bình tĩnh và bình an, duy trì loại đặc điểm không thể thay đổi này. Đây là vì tình cảm của người ấy, là điều bị phục dưới sự kích động, đã được xử lý bởi thập tự giá. Hơn nữa, ý muốn và linh người ấy đầy quyền năng của Thánh Linh nên người ấy có thể điều chỉnh mọi cảm xúc của mình. Vì vậy, sự kích động bên ngoài không thể lay chuyển người ấy. Nhưng nếu không để cho thập tự giá xử lý tình cảm của mình thì người ấy sẽ rất nhạy cảm với sự ảnh hưởng, điều chỉnh, chuyển động và kích động bên ngoài. Vì tình cảm dễ thay đổi nên những người bị điều chỉnh bởi tình cảm cũng hay thay đổi. Chỉ cần có một chút đe dọa từ bên ngoài hoặc một chút gia tăng trong công tác thôi, họ đã hoảng loạn và bối rối không biết làm gì rồi. Nếu muốn đạt đến sự hoàn hảo, họ phải để cho thập tự giá thực hiện công tác sâu hơn trong tình cảm của mình.
-
Một tín đồ chỉ cần nhớ rằng Đức Chúa Trời không dẫn dắt giữa vòng sự hỗn loạn thì mọi sự đều ổn rồi. Điều này sẽ canh giữ người ấy khỏi nhiều sai lầm. Người ấy đừng bao giờ quyết định làm gì hoặc bắt đầu làm gì khi lòng người ấy đang xao động và tình cảm người ấy đang náo động. Đây là lúc sự thôi thúc trong tình cảm mạnh mẽ nhất và người ấy sẽ phạm sai lầm nếu bước đi theo điều đó. Tâm trí người ấy cũng trở nên không đáng tin cậy khi cảm xúc người ấy đang ở trong tình trạng hỗn loạn, vì tâm trí rất dễ bị tác động bởi tình cảm. Một khi tâm trí bị làm suy yếu, chúng ta không thể phân biệt đúng sai. Đồng thời, lương tâm cũng không đáng tin cậy. Khi tình cảm xúc động và tâm trí bị lừa dối, lương tâm sẽ đánh mất tiêu chuẩn của nó để biện biệt đúng sai cách chính xác. Trong một tình trạng như vậy, bất cứ điều gì tín đồ quyết định làm chắc chắn đều không đúng đắn và sẽ gây phiền hối tiếc về sau. Người ấy phải vận dụng ý chí của mình để từ chối, ngăn chặn và đắc thắng các cảm xúc của mình. Chỉ khi nào cảm xúc của người ấy không còn xôn xao nữa và hoàn toàn bình tịnh thì người ấy mới có thể đưa ra quyết định đúng đắn.
-
Cũng vậy, một tín đồ không nên làm bất cứ điều gì có thể khuấy động tình cảm của mình. Đôi khi, tình cảm của chúng ta rất bình an và bình tịnh, nhưng vì hành động theo ý riêng nên chúng ta khuấy động tình cảm. Loại kinh nghiệm này rất thường xảy ra, và nó gây tổn hại cho nếp sống thuộc linh của chúng ta. Bất cứ điều gì quấy rầy sự yên tĩnh của hồn (tình cảm) chúng ta thì phải bị từ chối. Chúng ta không chỉ nên tự kiềm chế để không làm gì khi tình cảm đang rối loạn, mà còn phải học tập không làm bất cứ điều gì gây ra một sự rối loạn như vậy. Tuy nhiên, chúng ta không nên nghĩ rằng chỉ cần tình cảm ở trong tình trạng không bị quấy rầy thì các hành động của chúng ta sẽ đúng đắn. Nếu bị dẫn dắt bởi “tình cảm bình tịnh” chứ không phải bởi linh thì chúng ta đang khuấy động tình cảm của mình. Những người có kinh nghiệm giữa vòng chúng ta có thể nhớ lại rằng trong việc gặp một ai đó hay viết một bức thư, tình cảm có thể rất bị khuấy động. Khi đó, những điều này ở ngoài ý muốn của Đức Chúa Trời.
Watchman .Nee
 
Chúa Jesus phán cùng họ rằng: Mùa gặt thì lớn song con gặt thì ít. Vậy, hãy cầu nguyện Chúa mùa gặt sai con gặt đi vào mùa của Ngài".

Luke 10: 2