Khi người thuộc linh đứng đối đầu với lối sống theo truyền thống, danh nghĩa và tự nhiên suông, thì sẽ gặp rắc rối. Đây không chỉ là phản ứng từ thế giới: đó là phản ứng từ tôn giáo. Tôi sẽ đi xa hơn, và nói rằng nó có thể là phản ứng từ Cơ Đốc giáo. Có một sự khác biệt rất lớn giữa một bên là Cơ đốc giáo chính thống, theo truyền thống, danh nghĩa, tự nhiên, cco2n một bên là Cơ đốc giáo thuộc linh, cả hai có rất nhiều sự khác biệt với nhau, đến nỗi, đây cũng trở thành một chiến trường - chiến trường của rất nhiều rắc rối.
Loại bỏ chủ nghĩa hình thức ra một bên, và mọi thứ sẽ diễn ra khá lặng lẽ. Loại bỏ chủ nghĩa truyền thống qua một bên - nghĩa là, loại bỏ thứ tự của mọi thứ được thiết lập như nó đã luôn luôn như vậy; khuôn khổ của những thứ như nó đã được con người hình thành và thiết lập; Cơ đốc giáo là hệ thống của mọi thứ cố định, được chấp nhận --– khi ấy bạn sẽ thoát khỏi rất nhiều rắc rối. Nhưng tìm cách mang lại một trật tự thuộc linh thực sự cho mọi thứ, thì rắc rối phát sinh cùng một lúc. Và BẠN bị cáo buộc là là người gây rắc rối! Sự thật là rắc rối nằm ở điều kiện hiện có, tình hình, tình trạng; nhưng nó chỉ được nổi lên khi có hành động cải tổ của bạn.
“Và vì vậy, những người nam và nữ thuộc linh, và mục vụ thuộc linh, được gọi là những người gây rắc rối, vì hai điều đó không thể đi chung với nhau. Đó là nơi Israel đã ở. Họ có truyền thống, họ có các nhà tiên tri, họ có sắc luật, họ có những lời chứng; họ có các hình thức, họ có hệ thống -- họ có tất cả; nhưng, vào thời của các tiên tri, đã từng có khoảng cách lớn giữa “người bên ngoài” và “người bên trong” của cuộc sống có liên hệ với Đức Chúa Trời.
Trái tim xa rời đối với môi miệng. Thực tế thuộc linh không được tìm thấy trong lối sống theo hình thức. Bạn có thể có tất cả - nhưng khi mang ý nghĩa thuộc linh thực sự của mọi thứ vào, thì rắc rối bắt đầu nổi lên trong lãnh vực đó. Đó là rắc rối phát sinh khi những gì bên ngoài và truyền thống xảy ra xung đột với thứ gì đó thực sự thuộc linh” T.A.Sparks.
Ông Sparks đã xác định một sự thật vĩnh cửu. Có sự thù địch giữa xác thịt và thuộc linh. Cả hai có thể cùng tồn tại không? Một người phải chết. Nó thường là một cái chết bị tra tấn chậm, nhưng dù sao cũng chết. Chúng ta không thể phục vụ hai chủ, Chúa Giêsu đã xác định sự thật này cho chúng ta. Chúng ta được bảo rằng chúng ta sẽ yêu người này và ghét người kia. Từ ngữ “ghét” này là từ ngữ Kinh Thánh có nghĩa “thích hơn”. Mọi người thoải mái trong thực tế rằng họ không ghét “cái kia”. Không, nhưng họ thích hình thức, truyền thống, danh nghĩa.
Cuối cùng, chúng ta chỉ có thể thờ phượng Đức Chúa Trời trong Thần linh và Sự thật. Cất Thần Linh và Sự thật đi thì bạn bị bỏ lại với một cuộc tranh cãi về nơi bạn nên tôn thờ. Đó không phải là nơi chốn chúng ta nên tôn thờ, đó là cách chúng ta nên tôn thờ. Trong tâm linh và trong sự thật. Xác thịt được hình thức, truyền thống, danh nghĩa và tự nhiên làm đại diện, nó chính là kẻ thù nguy hiểm nhất của Thần Linh và Sự thật.