Bê-tên, nhà Chúa, mầu nhiệm thay,
Gia-cốp lở đường thấy nhà nầy,
Hai chục năm sau ông hiểu rõ,
Toàn gia phụng hiến Chủ Nhà hoài.
-
Bảng vẽ Bê-tên sâu nhiệm bấy,
Na-tha-na-ên được tỏ bày,
Một thang cao liên kết trời đất,
Cứu Chúa Jesus biểu thị rày.
-
Bê-lem, nhà bánh thật vô hạn,
Sao Na-ô-mi đói lang thang?
Đoàn phụ tử chết dần thê thảm!
Có Bô-ô hào hiệp đãi đằng.
-
Loài người vẫn rách rưới, cơ hàn,
Chúa giáng trần cấp dưỡng bánh ăn,
Bạn nào còn đói mau lãnh bánh,
Chỉ đường ‘Nhà Bánh’ cả muôn dân.
-
Ma-thê, Ma-ri, Bê-tha-ni,
Ngôi nhà trái vả quá lạ kỳ,
Người anh bịnh chết nằm mồ thối,
Lệnh Chúa phán truyền người chết đi.
-
Hôm nay đây bạn có bệnh chi?
Bệnh tội, kiệt lực, hay bệnh gì?
Đến hội thánh Bê-tha-ni nhóm,
Bệnh gì cũng hết, chớ lo chi!
-
Chim xa tổ bơ vơ, mệt mỏi,
Người không nhà khổ lắm người ơi,
Bê-tên, Bê-lem, Bê-tha-ni,
Nhà Chúa ấy dành cho con người.
-
Trải các đời tương lai, quá khứ,
Chúa là Nhà hội thánh an vui,
Cả hội thánh là nơi Chúa ngự,
Chúa và toàn dân thánh thảnh thơi./.
-
Minh Khải –
Chú thích: “Bê-tên” có nghĩa là ‘nhà của Đức chúa Trời’; “Bê-lem (Bết-lê-hem)” có nghĩa là ‘nhà bánh’; còn “Bê-tha-ni” có nghĩa là ‘nhà trái vả chưa chín’. “Bô-ô” sống tại Nhà Bánh, làm hình bóng cho Chúa Jesus.