Rồi Đức GIA-VÊ phán: "Này, có một chỗ với Ta, và ngươi sẽ đứng ở đó trên tảng đá ấy; và sẽ xảy ra, trong khi vinh-quang của Ta đang đi ngang qua, Ta sẽ đặt ngươi trong kẽ của tảng đá đó và che ngươi bằng bàn tay của Ta cho đến chừng Ta đã đi ngang qua”. Xuất hành 33:22-
Khi câu chuyện xảy ra, vào năm 1763, một vị mục tử trẻ tuổi, đi trên một con đường cheo leo ở Somerset, Anh quốc, đã chui vào một hang động để thoát khỏi những tia chớp và cơn mưa tầm tã. Khi nhìn ra hẻm núi Cheddar, anh suy ngẫm về ân phước của Chúa là tìm được nơi trú ẩn và bình an trong Chúa. Trong khi đợi chờ ở đó, anh bắt đầu viết một bài thánh ca, The Rock of Ages (Vầng Đá Muôn Đời), trực tiếp với những dòng mở đầu đáng nhớ: “Xin núp trong Vầng đá muôn đời, Vì tôi phải nứt ra, Ngài ôi!”- Thánh ca 171 của HTTLVN..
Chúng ta không biết liệu Augustus Toplady, tác giả thánh ca trên, có nghĩ về kinh nghiệm của Môi-se trong khe hở của một tảng đá trong khi viết bài thánh ca nầy không (Xuất Ê-díp-tô Ký 33:22), nhưng có lẽ ông đã nghĩ đến như vậy. Văn kiện Xuất hành 33 kể về Môi-se đang tìm kiếm sự trấn an và sự đáp ứng của Đức Chúa Trời. Khi Môi-se cầu xin Đức Chúa Trời bày tỏ vinh quang của mình cho ông, Đức Chúa Trời đã trả lời một cách ân cần, vì biết rằng “không ai có thể nhìn thấy Ta mà con sống”(câu 20). Nên Chúa nhét Môi-se vào khe vầng đá khi Ngài đi ngang qua, để Môi-se chỉ nhìn thấy sau lưng Ngài. Và Môi-se biết rằng Chúa đã ở với ông.
Chúng ta có thể tin tưởng như Đức Chúa Trời đã nói với Môi-se, “Hiện diện của Ta sẽ đi với ngươi”, (câu 14), vì vậy chúng ta cũng có thể tìm được nơi ẩn núp trong Ngài. Chúng ta có thể trải qua nhiều cơn giông bão trong cuộc sống của mình, nhưng cũng như Môi-se và mục tử người Anh trong câu chuyện, khi chúng ta kêu la với Ngài, Ngài sẽ ban cho chúng ta sự bình an và sự hiện diện của Ngài.