Xuất hành 19 bày tỏ Chúa đã chở dân Israel ra khỏi A cập đến với Ngài, để làm một vương quốc thầy tế lễ-- là mọi công dân đều là thầy tế .
Sau khi dân Israel sa ngã, càng lúc họ trở nên một dân tộc ghê tởm đối với Chúa.
Chúa đánh giá Israel lúc đầu : "Ta đã thấy Y-sơ-ra-ên như trái nho trong vùng hoangvu; Ta đã thấy tổ-phụ các ngươi như trái sớm nhất trên cây vả trong mùa đầu tiên. Nhưng chúng đến tới Ba-anh-Phê-ô và tự dâng mình cho Ba-anh, Và chúng đã trở nên đáng ghét như cái chúng đã thích" (Ô-sê 9:10).
Nhưng dân Israel đã sa bại, đã sống cuộc đời lợi dụng Chúa để Ngài làm thỏa mãn cuộc sống tham dục, thỏa mãn cái ăn, cái sống, và sự an ninh của họ mà thôi
Họ đã hiến thân cho thần tượng và trở nên vật ghê tởm cho Chúa suốt 40 năm.
--Hồi ban đầu, năm 1825, Hội thánh Anh Em Tây Phương cũng như trái vả sớm, thỏa lòng Chúa. Mấy mươi năm sau Hội thánh ấy đã sa bại, chia làm hai nhánh. Một nhánh theo thuyết cực đoan, khép kín, như Công giáo, được gọi là Hội thánh độc đoán.
Một nhánh theo dường lối cởi mở. Cả hai nhánh nầy vẫn còn phát triển trên trái đất ngày nay..
--Hội Thánh Anh Em Đông phương xuất hiện vào năm 1927, đầy vẻ hấp dẫn như trái vả đầu mùa. Nhưng trước đây 35 năm, Hội thánh Đông phương nầy cũng chia làm hai nhánh.
Nhánh gốc, đông dân, là những người tân tòng non kém. Họ theo con đường hệ thống thống nhất toàn cầu như Giáo hội công giáo. Họ đả phá đảng Nicola, nhưng lại xây dựng đảng Nicola mới, tinh vi hơn, và thêm các chức sắc mới như full timers (người trọn thì giờ) và dân Na xi rê. Họ bài bác chức sắc Hồng y của Công giáo mà lại lập ra những người cai trị vùng, miền trong một đất nước nào đó. Họ chỉ trích dân Công giáo đọc kinh như cái máy, nhưng lại khuyến khích tín đồ mình nói tiên tri như robot theo sách vở, không cần hiểu hay có ý kiến gì về lời mình nói. Công giáo nói ai ở ngoài Hội thánh của họ, không được cứu. Hội Anh em nói, ai ở ngoài dòng chảy của họ thì không thuộc về Thân Thể của Đấng Christ.
Nhánh thứ hai gồm những Cơ Đốc nhân khôi phục hoàn chỉnh hơn. Họ bị nhánh kia loại trừ. Họ cũng đang làn tràn trên địa cầu cách âm thầm, không có quãng cáo, hay thống nhất thành một Hội thánh hoàn vũ.
Vào thời Phao-lô, Gia Cơ, và Phi-e-rơ, họ không hề thống nhất các hội thánh địa phương làm một. Phao lô nói "Nhưng chúng tôi sẽ không khoe-khoang quá chừng mực của chúng tôi, nhưng theo chừng mực của phạm vi mà Đức Chúa TRỜI đã chia phần cho chúng tôi làm chừng mực, để với tới xa đến tận cả anh em" (2 Cor 10:13).-- "Song trái lại, thấy rằng tôi đã được giao-phó với tin-lành cho những kẻ không cắtbì, y như Phi-e-rơ đã được giao-phó cho những kẻ cắt-bì (vì Ngài một cách có hiệu-lực đã làm việc cho Phi-e-rơ trong chức-vụ sứ-đồ cho những kẻ chịu cắt bì, cũng một cách có hiệu-lực đã làm việc cho tôi cho các dân Ngoại-bang), và công-nhận ân-điển đã được ban cho tôi, Gia-cơ và Sê-pha và Giăng, các người đã có tiếng là cột-trụ, đã trao cho tôi và Ba-na-ba tay hữu thông-công, để chúng tôi đã có thể đi đến các dân Ngoại-bang và họ đến các kẻ được cắt bì" (Galati 2:7-9)..
Nếu Chúa cần thống nhất các hội thánh địa phương thành Hội thánh hoàn vũ, thì Phao Lô , Phi e rơ hay Gia cơ đã làm rồi. Chính ông Watchman Nee cũng cảnh cáo về nguy cơ tổ chức một Hội thánh hoàn vũ như Hội thánh Công giáo, trước khi ông ra đi. Thế mà ngày nay các Hội thánh địa phương sự khôi phục Đông phương đã trở thành một hệ thống toàn cầu, vô cơ, như hệ thống máy móc. Mỗi chi thể như cái bánh răng trong hệ thống tôn giáo đó.
Hồi xưa Chúa đã ghê tởm dân Israel vì họ không biết đường lối Ngài. Ngày nay Chúa có ghê tởm một hội thánh hoàn vũ thứ hai, là Ba by- lôn La mã giáo tái hiện chăng?
Bạn cần trả lời câu hỏi đó trước mặt Chúa.