-
"Khi họ thấy ngôi sao, lấy làm vui mừng quá đỗi, bèn vào nhà, thấy Con trẻ cùng Ma-ri mẹ Ngài, thì sấp mình xuống mà thờ lạy Ngài; rồi họ mở của báu ra, dâng lễ vật cho Ngài là vàng, nhũ hương và một dược "(Matt. 2.10-11).
Những người khôn ngoan đã thấy ngôi sao bất thường này ở phương đông; và họ đã bắt đầu hành trình dài; có lẽ phải mất hai năm. Họ sẵn sàng trả giá, mặc dù trước đây chính họ không có kinh nghiệm nào về Chúa Jesus Christ.
Khi họ đã đến nhà (không phải nhà quán), thấy con trẻ và Ma-ri, mẹ của Ngài. Họ đã quì xuống mà thờ lạy Ngài. Sau đó, họ dâng những món quà đắt tiền của họ là vàng, nhũ hương và mộc dược.
Đến từ một khoảng cách xa như vậy, họ thừa nhận sự xứng đáng của Ngài. Khi họ tìm thấy Ngài, họ đã thờ lạy Ngài.
Khi họ mang đến những món quà quý giá như vậy, họ nhìn nhận một cách tượng trưng rằng:
1. Ngài là Đấng, chúng tôi đến để thờ phượng là Đức Chúa Trời---- vàng
2. Ngài là Đấng, chúng tôi đến để thờ phượng, đã đến để chịu đau khổ và làm Cứu Chúa vì chúng tôi – Mộc dược.
3. Ngài là Đấng, chúng tôi đến để thờ phượng, sẽ cứu chúng tôi và làm Thượng Tế của chúng tôi—Nhũ hương
Chúa Jesus Christ cũng rất quý giá với tôi. Ngài đã yêu tôi và đã chết cho tôi. Tôi sẵn sàng trả bất cứ giá nào để thể hiện tình yêu của tôi đối với Ngài. Tôi có thể nói rằng tôi yêu Ngài nhiều hơn tôi yêu cha, mẹ, anh, chị, vợ, con cái tôi hay bất cứ ai!
Nhưng lời đó phải phát xuất từ tấm lòng. Chúng ta có thể nói trong một cuộc nhóm họp của hội thánh "Lạy Chúa, con yêu Ngài," nhưng khi chúng ta phải trả giá, chúng ta không chịu trả giá! Chúng ta thường chối bỏ Ngài biết bao! Chúng ta thường làm buồn lòng Ngài biết bao!
Chúng ta thường không vâng lời Ngài vì sợ hãi, suy nghĩ rằng người hàng xóm của mình sẽ nói điều gì? Bạn bè của tôi sẽ nghĩ gì về tôi? Thế giới sẽ nói gì? Chúng ta thường không phải trả giá theo các đòi hỏi của Chúa!