Quan 9:6-20-
Bấy giờ, hết thảy người Si-chem nhóm hiệp với cả họ Mi-lô, đi đến cây dẻ bộp bia đá ở tại Si-chem, mà tôn A-bi-mê-léc làm vua.
Giô-tham hay đặng điều đó, bèn đi lên đứng trên chót núi Ga-ri-xim, cất tiếng la rằng: Hỡi người Si-chem, hãy nghe ta, và nguyện Đức Chúa Trời nghe các ngươi! Các cây cối đều đi đặng xức dầu cho một vua cai trị chúng nó. Chúng nó nói cùng cây ô-li-ve rằng: Hãy cai trị chúng tôi. Cây ô-li-ve đáp: Ta há sẽ bỏ dầu ta mà Đức Chúa Trời và loài người đều tôn vinh, đặng đi xao động trên các cây cối ư? Các cây cối lại nói cùng cây vả rằng: Hãy đến cai trị chúng tôi. Nhưng cây vả đáp rằng: Ta há sẽ bỏ sự ngọt ngon và trái tươi tốt ta đặng đi xao động trên các cây cối ư? Đoạn, các cây cối nói cùng cây nho rằng: Hãy đến cai trị chúng tôi. Nhưng cây nho đáp: Ta há sẽ bỏ rượu ngon ta, là thứ làm cho vui Đức Chúa Trời và người ta, đặng đi xao động trên các cây cối ư? Bấy giờ, hết thảy cây cối nói cùng gai gốc rằng: Hãy đến cai trị chúng tôi. Gai gốc đáp cùng các cây cối rằng: Nếu bởi lòng chân thật mà các ngươi muốn xức dầu ta làm vua các ngươi, thì hãy đến núp dưới bóng ta; bằng không, nguyện lửa ra từ gai và thiêu nuốt cây bá hương Li-ban đi! Bây giờ, có phải các ngươi cư xử chân thật và công bình mà tôn A-bi-mê-léc làm vua chăng? Các ngươi có hậu đãi Giê-ru-ba-anh và nhà người chăng? Có báo đáp điều người đã làm cho các ngươi chăng? Vì cha ta có tranh chiến cho các ngươi, liều mình mà giải cứu các ngươi khỏi tay dân Ma-đi-an. Nhưng ngày nay các ngươi lại dấy lên cùng nhà cha ta, đã giết trên một hòn đá các con trai người, số là bảy mươi người, và lấy A-bi-mê-léc, con trai của con đòi người, mà tôn lên làm vua của dân Si-chem, vì hắn là anh em các ngươi. Vậy, ví bằng ngày nay các ngươi có lấy sự chân thật và chánh trực mà đãi Giê-ru-ba-anh và nhà người, thì A-bi-mê-léc khá vui mừng nơi các ngươi, và các ngươi hãy vui mừng nơi hắn! Bằng chẳng, nguyện lửa ra từ A-bi-mê-léc thiêu nuốt những người Si-chem cùng họ Mi-lô; và nguyện lửa ra từ những người Si-chem cùng họ Mi-lô mà thiêu nuốt A-bi-mê-léc!
-
Cây cối tìm xức dầu người lãnh đạo,
Mời cây ô-liu cai trị trên ngôi,
Ô-liu không muốn từ bỏ dầu tươi,
Mà hành quyền xao động trên tất cả,
Cây cối bỏ phiếu bầu cho cây vả,
Sự ngon ngon cùng với trái tốt tươi,
Vả không đánh đổi với quyền đê tồi,
Nho cũng chẳng hề nhận lời đề nghị,
Nắm quyền mà làm mất rượu ngon quý,
Cuối cùng gai đáng rủa sả nhận lời,
Xuyên tạc bá hương xong đã lên ngôi,
Tôi hỏi bạn Chúa hay người cai trị?
Người chăn dân chỉ phô bày thiên ý,
Không hai mặt, tự thị cai trị dân,
Đâu thể một mình quyết định toàn phần,
A-bi-mê-léc tái sinh đó bạn,
Chúa trừng phạt vỡ sọ chết thê thảm.
Hội thánh là cơ nghiệp của Chúa Trời,
Bạn dừng tham vọng nguy vong cuộc đời.