-
Giăng 10:27, “Chiên Ta nghe tiếng Ta, ta biết nó, và nó theo Ta”.
Epheso 1:17-18, “xin Đức Chúa Trời của Chúa chúng ta là Jêsus Christ, là Cha vinh hiển, ban cho anh em tâm linh của sự khôn ngoan và sự khải thị để thông biết Ngài, lại soi sáng con mắt của lòng anh em, hầu cho anh em có thể biết được sự hi vọng về ơn kêu gọi của Ngài là thể nào, sự giàu có về vinh hiển của cơ nghiệp Ngài trong các thánh đồ là làm sao”.
Để khám phá đâu là tiếng nói của Đức Chúa Trời và cái gì là tiếng nói của ma quỉ, chúng ta cần hiểu rằng chỉ Đức Thánh Linh có trách nhiệm chuyển đạt ý muốn của Đức Chúa Trời cho tín đồ, và rằng Ngài hoạt động từ bên trong tâm linh của con người, soi sáng sự hiểu biết, đến nỗi đem anh ta vào sự đồng công cách thông minh với tâm trí của Đức Chúa Trời.
Nói tóm tắt, mục đích của Đức Thánh Linh là làm đổi mới toàn bộ người được cứu chuộc, trong linh, trong hồn và trong thân thể. Vì vậy Ngài hướng mọi hoạt động của Ngài đến chỗ giải phóng mọi quan năng, và không bao giờ tìm cách làm cho con người trở thành cổ máy thụ động, thậm chi để làm việc tốt. Ngài hành động trong tín đồ giúp anh ta có khả năng chọn điều tốt, và củng cố để anh hành động, nhưng không bao giờ, thậm chi cho “điều tốt”—không làm anh ngu đần, hay làm cho anh không còn khả năng tự do hành động, nếu làm vậy, Ngài sẽ vô hiệu hóa mọi mục đích sự cứu chuộc của Đấng Christ trên Gô-gô-tha, và mục đích của việc Ngài đến.
Khi các tín đồ hiểu các nguyên tắc nầy, thì có thể nhận biết ra tiếng nói của ma quỉ, tức là: (1) khi nó đến từ bên ngoài con người, hay từ trong hoàn cảnh của con người, và không đến từ chiều sâu trung tâm của tâm linh anh ta, nơi Đức Thánh Linh cư ngụ; (2) Khi tiếng ấy có tính cưỡng bách, bắt buộc và bền bĩ, thúc gịuc sự hành động đột ngột mà không có thì giờ để lý luận hay cân nhắc cách thông minh các hậu quả; (3)khi nó gây xáo trộn, ầm ỉ, đến nỗi người đó bị ngăn trở sự suy nghĩ; vì Đức Thánh Linh luôn luôn khao khát tín đồ thông minh, để khi đáp ứng sự chọn lựa nào, Ngài sẽ không làm xáo trộn tín đồ khiến anh ta không đủ khả năng đi đến sự quyết định.
Cách nói chuyện của các ác linh cũng có thể là một sự giả mạo là tiếng nói bề trong hiển nhiên của chính con người, làm ra vẻ như người ấy đang suy nghĩ ra, song le không có hành động tập trung của tâm trí, tức là một lời chú giải không ngừng và bền bĩ đang tiến tới từ nơi nào đó ở bên trong, tách rời khỏi ý chí hay hành động của tâm trí. Thí dụ tiếng nói đó nói: “ngươi sai rồi”; “người không bao giờ đúng”; “Đức Chúa Trời đã loại bỏ ngươi”…v…v.. “hội thánh thì hoàn vũ” “Ngươi ở ngoài dòng chảy Thân Thể rồi”. “Thân thể đúng, người chống Thân Thể, ngươi sai rồi”.
Tiếng của Đức Chúa Trời phát ra từ tâm linh, mà tín đồ chỉ cảm nhận thôi, còn tiếng ma quỉ từ bên ngoài thân thể tín đồ mà tai vật lý nghe được.