Hôm nay chúng ta sẽ xem xét Công giáo La Mã. Chúng tôi muốn vạch trần sự sùng bái thần tượng của họ cũng như sự việc họ đàn áp các tín hữu chân chính. Chúng ta phải giúp những người mới tin biết Công giáo La Mã. Những kiến thức này sẽ giúp họ biết làm thế nào để đối phó với nó và sẽ cứu họ khỏi bị phá hoại nhiều. Khải huyền 17: 4 nói, " Người đàn bà ấy mặc sắc tía sắc hồng, trau giồi bằng vàng, bửu thạch, ngọc châu, tay cầm chén vàng đựng đầy vật gớm ghê, tức là sự ô uế của dâm loạn nó." Nếu chúng ta xem xét Công giáo ngày nay trong ánh sáng của câu này, chúng ta phải thừa nhận rằng người phụ nữ này ám chỉ đến Giáo Hội Công Giáo. Trong Giáo Hội Công Giáo La Mã có màu đỏ tía và đỏ tươi trong mọi góc cạnh. Áo choàng Hồng y màu đỏ. Giáo Hội Công Giáo dầy dẫy đá quý, vàng, và bạc. Giáo hoàng có hai mão miện, một đại diện cho quyền lực tôn giáo của mình và cái kia quyền lực thế tục của mình. Cả hai mão miện được làm bằng vàng. Cái đại diện cho quyền lực thế tục của ông có 146 viên kim cương to, 540 viên ngọc trai, và bảy lớp vàng. Đây là hình ảnh thực sự của Giáo hội Công giáo La Mã.
“Tay cầm chén vàng đựng đầy vật gớm ghê ". Các sự gớm ghiếc ám chỉ các thần tượng. Phục truyền luật lệ ký 7:25-26, Đa ni-ên 9:27, 2 Chronicles 33:2, và Ê-xê-chi-ên 20:7-8 nói rằng thần tượng là những vật gớm ghiếc. Xin lưu ý các chi tiết quan trọng trong Khải Huyền 17: 4. Đầu tiên, người phụ nữ đang nắm một cái chén vàng. Thứ hai, chén là để phục vụ rượu cho những người khác. Bề ngoài chén bằng vàng, dường như thần thượng. Vàng có nghĩa bản chất thần thượng. Tuy nhiên, chiếc chén này dẫy đầy sự gớm ghiếc. Những sự gớm ghiếc này là những thần tượng. Chúng được Công giáo La Mã giới thiệu cho cả thế giới để tôn thờ. Giáo hội Công giáo tôn thờ Mary bởi vì tất cả các tôn giáo khác trên thế giới đều có nữ thần. Cơ đốc giáo là tôn giáo duy nhất không có nữ thần. Công giáo La Mã đã mang ý tưởng về một "nữ thần" từ ngoại giáo vào. Nó tạo Mary như là một "nữ thần" và dạy người ta tôn thờ bà. Chúng ta phải biết thực tế này và phải giúp đỡ người mới tin hiểu rằng tôn thờ ngẫu tượng là một sự gớm ghiếc trong con mắt của Đức Chúa Trời. Một Kitô hữu không thể ô uế mình với bất kỳ loại thờ thần tượng nào.
Tà giáo thờ phượng Mary
Mary bắt đầu được tôn cao trong thế kỷ thứ năm. Danh hiệu "Mẹ Đức Chúa Trời" đã được áp dụng cho Mary tại thời điểm hội đồng (Êphêsô năm 431 AD). Có một cuốn sách được gọi là các vinh quang của Mary, được viết bởi một giám mục được gọi là Alphonsus Mary De Liguori, trong đó ông mô tả chi tiết như thế nào: Giáo hội Công giáo tôn cao và tôn thờ Mary. Phần I, Chương VI, Mục III của cuốn sách đó nói rằng: " Mary là người tạo sự hòa bình giữa các tội nhân và Đức Chúa Trời." Chương II, mục "Mary là sự sống của chúng ta, bởi vì bà chiếm được cho chúng ta sự tha thứ các tội lỗi của chúng ta". Chương V, mục I nói về "sự cần thiết của sự cầu thay của Mary cho sự cứu rỗi của chúng ta." Ở những nơi khác nói rằng những người thất bại và sa ngã như vậy bởi vì họ đã không tìm kiếm sự giúp đỡ của Mary. Nó nói với chúng ta rằng "Hội thánh ra lệnh tất cả mọi người để dành một nơi đặc biệt tôn thờ cho Mary"; một người có thể nhận được rất nhiều điều từ Mary mà ông không thể nhận được từ Đức Chúa Trời, vì chương VIII, phần I nói, "Mary giải cứu khách hàng của mình từ địa ngục ". Cô có quyền thống trị trên tất cả các vị vua của các quỷ.
Tại chương VIII, mục III Mary được cho là "lãnh đạo các đầy tớ của mình lên thiên đàng." Không ai có thể được vào vương quốc phước hạnh ngoại trừ thông qua bà ấy. Con đường cứu độ mở cửa cho con người chỉ qua Mary
. Vì sự cứu rỗi của chúng ta nằm trong tay của Mary, những người dưới sự bảo hộ của bà đã được cứu, trong khi những người không được bà bảo hộ sẽ bị hư mất. Ơn cứu độ được liên kết với Mary. Với người Công Giáo, Mary được liên quan mật thiết với Chúa. Bà ấy đời đời biết ơn Chúa Con đã chọn bà là mẹ của Ngài. Nhưng cùng một lúc, Ngài mãi mãi biết ơn bà ấy đã cho Ngài nhân tính của Ngài. Ngài phải trả nợ những gì Ngài nợ bà bằng cách tôn vinh bà và tôn trọng bà trong một cách đặc biệt. Ngài làm điều này bằng cách trả lời những lời cầu nguyện và yêu cầu của bà.
Cuốn sách cũng nói rằng thẩm quyền của đấng Christ đã được trao cho Mary. "hết cả quyền bính ở trên trời và dưới đất đã được trao cho ngươi [Mary]". Tất cả mọi thứ (bao gồm cả Đức Chúa Trời) phải vâng lời Mary. Đức Chúa Trời đã chế phục toàn bộ hội thánh dưới quyền thống trị của Mary. Chương VI, mục I nói rằng " Mary là một người biện hộ là người có thể cứu tất cả." Bất cứ điều gì bà quyết định làm, bà có thể làm điều đó. Nó tuyên bố rằng Mary toàn năng. Nó lập luận rằng quyền của người mẹ lớn như thẩm quyền của Chúa Con. Nếu Con là toàn năng, vì vậy người mẹ phải toàn năng. Một số người thậm chí còn tuyên bố rằng toàn bộ Hội thánh không chỉ ở dưới ân sủng của bà mà ở dưới thẩm quyền của bà nữa.
--Chương VI, mục III nói rằng Mary là một sứ giả hòa bình, rằng bà ấy là một "người tạo bình an giữa các kẻ tội lỗi và Đức Chúa Trời .... Nhiều lần chúng ta nhận được câu trả lời cho lời cầu nguyện của chúng ta nhanh hơn bằng cách gọi tên của Mary hơn cách gọi Danh của Chúa Giêsu. ... Bà ấy là sự cứu rỗi của chúng ta, sự sống của chúng ta, hy vọng của chúng ta, nhân viên tư vấn của chúng ta, nơi ẩn náu của chúng ta, và sự tin tưởng của chúng ta." Cuốn sách đề cập đến một câu chuyện: Một con chim nhỏ đã từng được dạy để nói những lời " mòng biển" và được cho biết rằng những từ ngữ này có nghĩa là "tất cả kính mừng Mary." Một hôm, một loài chim lớn săn đuổi con chim nhỏ nầy. Con chim nhỏ kêu "mòng biển", và con chim lớn rơi xuống chết ngay lập tức. Sau đó cuốn sách giải thích bằng cách nói rằng ngay cả một con chim vô tri có thể nhận được câu trả lời và sự giải thoát qua việc kêu gọi tên của Mary. Nếu một con người gọi tên bà ấy, anh ấy chắc chắn sẽ được cứu. Cuốn sách cũng nói rằng ngay cả những người lạc giáo, vào những thời điểm không thể làm gì trừ ra kêu Mary để có hy vọng. Nó nói rằng tất cả những người nắm giữ bất kỳ văn phòng nào của Giáo Hội Công Giáo thánh nên cất cao tiếng nói của mình mỗi ngày để gọi tên của Mary vì nà là niềm hy vọng của tất cả mọi người.
Tại chương III, phần I, nó nói rằng Kinh Thánh dạy chúng ta rằng trong tình yêu của Ngài, Đức Chúa Trời Cha đã ban Con cho chúng ta để chết cho chúng ta. Một vị thánh nói rằng chúng ta có thể nói cùng một điều như vậy về Mary. Liguori nói rằng Mary là vị cứu chúa của các người tội lỗi, mà bên cạnh bà không có ơn cứu độ nào khác. Ông mô tả một kịch bản tưởng tượng: một người đàn ông nặng trĩu tội lỗi đã thấy hai cái thang treo từ trên trời xuống. Một cái màu đỏ, với Chúa đứng trên đầu thang. Cái kia màu trắng, với người mẹ thánh thiện nhất đứng trên đầu thang. Người đàn ông leo lên các bậc thang màu đỏ. Khi ông nhìn thấy khuôn mặt giận dữ ở phía trên cùng của bậc thang, ông ngã xuống. Trong nỗi tuyệt vọng của mình, ông nghe một giọng nói: "Hãy thử các bậc thang kia." Ông đã làm như ông đã nghe nói và đã ngạc nhiên khi thấy rằng nó rất dễ dàng để leo lên. Trên đầu của bậc thang đó Mary hạnh phước đã chờ đợi ông ta, đẩy ông vào thiên đàng, và giới thiệu ông ta với Chúa Jesus. Thật là một trò đùa!
--Một người Công giáo La Mã cho biết, "ai là những người đã được cứu? Ai là những người đang trị vì ở trên trời? Họ là những người mà Nữ hoàng thương xót kêu nài cho." Ông tiếp tục giải thích rằng Châm ngôn 8:15 nói về Mary
khi nó nói, " Nhờ ta, các vua cai trị,Và những quan trưởng định sự công bình." Thông qua sự cầu thay của bà, hồn người có thể cai trị và kiểm soát sự ham muốn của riêng mình và do đó có thể đủ điều kiện để ngự trị ở trên trời. Tóm lại, thiên đàng được vận hành bởi Mary và cửa của nó được mở ra theo ý muốn của bà. Đây là "vinh quang của Mary." Cuốn sách này thậm chí còn tuyên bố rằng thông qua ý muốn Đức Chúa Trời, mà trời, trái đất, và ánh sáng được tạo ra, nhưng thông qua ý muốn của Mary mà Đức Chúa Trời đã trở thành một con người giống như chúng ta. Công giáo La Mã tin rằng trinh nữ Mary đã trở thành mẹ của Đức Chúa Trời và đã được nâng lên đến địa vị tương tự như Đức Chúa Trời trong Thần cách (Godhead) của Ngài. Họ đã gần như thay thế tất cả các công trình của Chúa qua cho Mary. Họ dạy rằng không ai có thể được cứu ngoài trừ bởi Mary. Một trong số họ thậm chí còn quá ngu ngốc khi nói rằng Đức Chúa Trời ấn định rằng ân sủng không được phân phối, trừ khi nó được phân phối thông qua bàn tay của Mary.
Từ một tà thuyết như vậy, có thể thấy cách Công giáo La Mã đã sa ngã như thế nào. Chúng ta phải bày tỏ cho người mới tin những gì Mary nói trong Luke 1:46-47 về chính mình, " Ma-ri bèn nói rằng:“Hồn tôi tôn đại Chúa, Linh tôi mừng rỡ trong Đức Chúa Trời là Cứu Chúa tôi,." Hồn của Mary tôn đại Chúa. bà cần Đấng Cứu Thế cũng như chúng ta cần. Chúng ta chỉ có thể đến với Đức Chúa Trời qua Chúa Giêsu. Toàn bộ phúc âm đã bị Giáo Hội Công Giáo La Mã tranh đoạt. Chúa nói rằng Ngài là con đường và lẽ thật. Ngài là cửa của chiên. Hôm nay Chúa đang ngồi trên ngai ân sủng. Tuy nhiên, Giáo Hội Công Giáo đã đưa Mary trên ngai vàng, và, như vậy, Chúa đã bước xuống khỏi ngai vàng của Ngài. Đây là dị giáo. Dị giáo La mã tập trung xung quanh Mary. Nó đòi hỏi mọi người tôn thờ Mary, và tuyên bố rằng sự thờ phượng này là nhiệm vụ chính đáng của chúng ta
---Tà giáo thờ thần tượng theo các hình thức khác
Lần kia một người bạn của D.M. Panton đã đi đến Rome và thấy nhiều người thờ lạy trước tượng Mary. Một số người nói rằng Chúa phụ trách về sự cứu rỗi của chúng ta, trong khi Mary phụ trách sự cầu thay của chúng ta. Điều này có nghĩa là họ đã chiếm đoạt vị trí của của Chúa và dâng cho Mary. Sự thật là Chúa là Đấng Cứu Độ duy nhất của chúng ta trước mặt Đức Chúa Trời và là Đấng duy nhất có thể cầu thay cho chúng ta. Tại Rome, tôn thờ thần tượng có thể được tìm thấy trong vô số nơi. Người ta tôn thờ bức tượng của Mary và bức tượng của Chúa Cha. Trên bức tượng của Chúa Cha có dòng chữ: "Đây là Đức Chúa Trời, Đấng Toàn Năng và đời đời" Có các bức tượng cho Chúa Con, tượng cho mười hai sứ đồ, cho các thánh đồ, và nhiều tín hữu. Những người thờ lạy có thể thờ phượng những hình tượng này. Họ dạy rằng có hai tư cách cho một vị thánh được tôn thờ. Đầu tiên, ông phải thực hiện các phép lạ, và thứ hai, ông phải sống một đời sống thánh thiện và kỉnh kiền. Những vị thánh này được cho là đã tích lũy đủ công đức, và có một sự thặng dư công đức. Họ có thể vận dụng quyền lực của họ ban cho chúng ta sự thặng dư của họ. Đây là lý do chúng ta nên tôn thờ họ. Thật kinh ngạc các lạc giáo như vậy mà những người khác có thể chấp nhận và rất nhiều người tin tưởng!
Trong thế kỷ thứ mười ba, một người rất nổi tiếng trong Giáo Hội Công Giáo, tên là Thomas Aquinas, nói trong cuốn sách của ông rằng các thánh đã tích lũy công đức dư thừa. Họ từ bi, và họ có thể chuyển những công đức này bất cứ nơi nào họ muốn theo chỉ đạo của giáo hội. Tất nhiên, công đức vô biên như vậy cũng có thể được chia sẻ một phần bởi các tín đồ để đáp ứng nhu cầu của họ. Công đức này có thể chăm sóc các tội lỗi của chúng ta, chúng cũng có quyền lực để cứu chúng ta khỏi các tội lỗi như vậy. Những người nói những điều như vậy thực sự không biết gì về Chúa. Họ không nhận ra rằng không có tội lỗi nào quá lớn mà Chúa không thể tha thứ, và không có tội lỗi nào cần sự trợ giúp của các vị tạm gọi là các thánh. Có bất kỳ ân sủng nào mà chúng ta không đủ điều kiện để tiếp nhận không, và chúng ta cần phải tìm kiếm sự giúp đỡ từ Mary không? Đừng quên rằng cái chén của đạo Công giáo đầy dẫy các sự gớm ghiếc.
W.Nee