Ma-thi-ơ 6: 9-15;
Lu-ca 11: 2-4, "Ngài phán rằng: “Khi các ngươi cầu nguyện hãy nói: 'Lạy Cha, nguyện danh Cha được tôn thánh, nước Cha được đến. Xin cho chúng tôi đồ ăn ngày nào đủ ngày nấy, tha tội chúng tôi, vì chính chúng tôi cũng tha cho mọi kẻ mắc nợ chúng tôi, chớ đưa chúng tôi vào sự cám dỗ?'”
Đấng gọi là Cha của chúng ta thường được nói với nhau bởi những người tự xưng là Cơ đốc nhân. Không cần phải nói, Bài cầu nguyện Chúa dạy là hoàn hảo. Nhưng liệu có thích hợp để lặp lại hay đọc thuộc long lời cầu nguyện này cùng nhau trong buổi nhóm với tư cách là Cơ đốc nhân hay không, thì lại là một vấn đề khác. Tôi bị Kinh Thánh thuyết phục rằng không phải đọc như vậy và do đó tôi muốn đưa ra một vài điểm để xem xét:
Lời cầu nguyện của Chúa được Chúa dạy đề cập liên quan đến lời cầu nguyện cá nhân (xin xem Ma-thi-ơ 6: 6) chứ không phải với lời cầu nguyện chung.
Trong Bài giảng trên núi, Chúa chủ yếu nói chuyện với các môn đồ đến từ đạo Do Thái. Bạn không thể bỏ qua điều đó. Các phước lành Cơ đốc điển hình (sự sống vĩnh cửu, Đức Thánh Linh, hội thánh) thậm chí không được đề cập ở đây.
Liên quan chặt chẽ đến điểm trước đó, là ý kiến cho rằng những lời cầu nguyện chính thức, như một công thức, không phù hợp với một Cơ đốc nhân. Anh cầu nguyện trong sự tự do và quyền năng của Đức Thánh Linh và nhân danh Chúa Jêsus: “Trong ngày đó các ngươi sẽ không hỏi ta chi hết. Quả thật, quả thật, ta nói cùng các ngươi, nếu các ngươi xin Cha điều gì, thì Ngài chắc nhơn danh ta mà ban cho các ngươi. 24 Đến bây giờ các ngươi chưa từng nhơn danh ta mà xin điều gì hết; hãy xin thì sẽ được, hầu cho sự vui mừng các ngươi được đầy đủ”(Giăng 16: 23, 24).
Cơ đốc nhân trước hết cầu nguyện trong tinh thần cho sự tái lâm của Chúa Jêsus (Khải 22:20) chứ không phải (duy nhất) để thành lập vương quốc hòa bình.
Trước bài cầu nguyện "Lạy Cha', Chúa đã chỉ rõ rằng không nên cầu nguyện một cách thiếu suy nghĩ (Math. 6: 7). Nhưng đó sẽ không phải là kết quả nếu bạn lặp đi lặp lại "Lạy Cha" với nhau, bất kể tình huống nào? Cầu nguyện bài "lạy Cha" như một nghi thức, là cầu nguyện nói nhảm
Có hai bài kinh "Lạy Cha"-- (Math 6: 9-15 và Lu ca 11: 2-4). Điều đó cũng không gợi ý rằng nên được đọc cùng nhau. Hai bài nầy hới khác nhau.
Tất nhiên, lời cầu nguyện cũng không dành cho những người không tin Chúa, nhưng dành cho những người theo Chúa và biết Cha Thiên Thượng. Điều này chứng tỏ là một vấn đề khi nó được bất cứ ai biết suông các thuật ngữ Cơ Đốc đọc đến .
Trong Công vụ các sứ đồ, chúng ta không tìm thấy dấu hiệu nào, thậm chí không gợi ý rằng những Cơ đốc nhân đầu tiên đã nói , đã đọc về bài "lạy Cha của chúng ta" trong khi nhóm họp, hay bất cứ điều gì tương tự.
Trong các bức thư Tân Ước, chúng ta cũng không tìm thấy sự ám chỉ nào đến bài cầu nguyện "Lạy Cha".
Bài cầu nguyện "Lạy Cha" cũng không có “kết luận chính xác”, là không có câu 13b. Điều này sau đó dẫn đến thực tế là những người sao chép Kinh văn sau này đã bổ sung vào văn bản gốc, văn bản này hầu như cũng được truyền tụng Đó là câu; "Vì nước, quyền năng, vinh hiển đều thuộc về Cha đời đời. A-men". Nhưng đó rõ ràng không phải là công thức ban đầu của sự cầu nguyện theo cách đọc kinh như giáo hội ngày nay. Thật là một hình thức suông khi giáo hội đọc thuộc lòng bài cầu nguyện Chúa dạy vào cuối buổi nhóm hôm nay.