"CẢ KINH THÁNH LÀ BỞI ĐỨC CHÚA TRỜI SOI DẪN ... HẦU CHO NGƯỜI THUỘC VỀ ĐỨC CHÚA TRỜI ĐƯỢC TRỌN VẸN VÀ SẮM SẴN ĐỂ LÀM MỌI VIỆC LÀNH"
II Timothy 3:16a, 17
  

HỘI TRUYỀN GIÁO PHÚC ÂM VIỆT NAM
(Vietnamese Full Gospel Missions)
TRƯỜNG KINH THÁNH TẠI GIA
(Home Bible School) www.HomeBibleSchoolVietnam.com

Học Báo:
"SỨ GIẢ TÌNH YÊU"

(The Love Ambassadors)
P.O.Box 565, Westminster, CA 92684-USA
Email: VNFGMissions@Yahoo.com

TIẾNG NÓI CHÂN LÝ
(The Voice of Truth)
www.TiengNoiChanLy.com
HỘI THÁNH PHÚC ÂM VIỆT NAM
tại Westminster
(Vietnamese Full Gospel Church)
14381 Magnolia Ave. Westminster, CA 92683-USA
ĐỘC QUYỀN PHIÊN DỊCH VÀ PHỔ DỤNG
© 1979, 1996 GLOBAL YOUTH EVANGELISM
P.O. Box 1019, Orland, CA 95963 - USA
(Giữ bản quyền. Cấm in sao lại từng phần hay toàn bản dưới mọi hình thức hoặc bằng mọi phương tiện).

  

THỐNG KÊ

Đã truy cập:7534174
Đang truy cập:320

SÁCH Ê-XƠ-TÊ-1 - VUA A-SUÊ-RU


Ê-xơ-tê 1
A-SUÊ-RU - Hình ảnh của Đức Chúa Trời-
Khi Đức Chúa Trời loại bỏ vị trí cai trị trên đất của Ngài khỏi Y-sơ-ra-ên (1 Sử 29:23), Ngài đã trao chính quyền vào tay các quốc gia (Đa. 2: 31-45; 5: 18,19). Thời kỳ này của chính quyền dân ngoại được gọi là "thời kỳ của dân ngoại" (Lu-ca 21:24).
Do đó, trong thời gian này, các quân vương ngoại giáo khác nhau cai trị như một phần mở rộng của chính quyền Đức Chúa Trời trên trái đất. Trong sách Ê-xơ-tê, Vua A-SUÊ-RU trị vì trên thế giới được biết đến vào thời đó - "từ Ấn Độ đến Ê-thi-ô-pi-a" (Ê-xơ-tê 1: 1). Vua là hình ảnh của Đức Chúa Trời ngự trị trên toàn thế giới từ đằng sau hậu trường (Đa. 4:17).
--Bữa tiệc của A-suê-ru - Một bức tranh của Phúc âm về Ân điển của Đức Chúa Trời
Chương đầu tiên của sách Ê-xơ-tê cho chúng ta biết rằng vua A-suê-ru đã bày tiệc cho tất cả mọi người "từ người lớn nhất đến người nhỏ nhất" (Ê-xơ-tê 1: 1-5). Đó là hình ảnh của bữa tiệc lớn mà Thiên Chúa đã dọn sẵn cho muôn dân trong Tin Mừng về ân sủng của Người (Lu ca 14:16). Mục đích bữa tiệc của A-suê-ru là để bày tỏ “sự giàu sang vinh quang của vương quốc của ông” và “sự huy hoàng của sự vĩ đại của mình.” Bằng cách này, phúc âm cũng cho thấy sự “giàu có vượt qua ân điển của Chúa trong lòng nhân từ đối với chúng ta trong Chúa Giê-xu Christ” ( Eph 2: 7,8).
Giống như bữa tiệc của A-suê-ru "trong nhiều ngày" phải chịu đựng, Thiên Chúa, trong tình yêu và lòng thương xót lâu dài của mình, đã mở rộng lời mời đến bữa tiệc của mình nhiều ngày - bây giờ là khoảng 2.000 năm rồi! Những vị khách chấp nhận lời mời của vua A-suê-ru và đến tham dự lễ hội được gọi là "quý tộc và hoàng tử". Vì vậy, những ai bởi đức tin chấp nhận lời mời của Thiên Chúa đến bữa tiệc phúc âm được làm “vua và thầy tế lễ” (Khải 1: 6).
Trong bữa tiệc, nhà vua cung cấp "nệm bằng vàng và bạc" để các quan khách nghỉ ngơi (Ê-xơ-tê 1: 6-8). Bạc và vàng là biểu tượng kinh thánh của sự cứu rỗi và công lý thiêng liêng. Họ cung cấp cho người tín hữu một nơi để anh ta có thể tìm thấy sự yên nghỉ để được cứu rỗi, và nhờ đó anh ta được bình an với Thiên Chúa và được yên nghỉ cho linh hồn (Mt 11:28; Rm 5: 1; 8: 6). Lễ hội này còn có những chiếc móc treo màu sắc đẹp mắt để tạo sự thích thú cho du khách.
Trong bữa tiệc, nhà vua cung cấp "đệm bằng vàng và bạc" để các quan khách nghỉ ngơi (Ê-xơ-tê 1: 6-8). Bạc và vàng là biểu tượng kinh thánh của sự cứu rỗi và công lý thần thượng. Họ cung cấp cho người tín hữu một nơi để anh ta có thể tìm thấy sự yên nghỉ về
sự cứu rỗi, và nhờ đó anh ta được bình an với Thiên Chúa và được yên nghỉ cho linh hồn (Math 11:28; Rom 5: 1; 8: 6). Lễ hội này còn có những chiếc móc treo màu sắc đẹp mắt để tạo sự thích thú cho khách..
Chúng được treo từ trên cao và được gắn chặt vào "vòng bạc": một hình ảnh của các phước lành trên trời mà các Cơ đốc nhân đã nhận được qua sự cứu chuộc (Eph 1: 3). Tiếp theo, nhà vua ban cho khách của mình "Rượu hoàng gia dồi dào", nói lên niềm vui mà Thiên Chúa ban cho những người chấp nhận và tin vào phúc âm của ân điển của mình (Các quan xét 9:13; Thi 104: 15).
 
Bruce Anstey
 
Chúa Jesus phán cùng họ rằng: Mùa gặt thì lớn song con gặt thì ít. Vậy, hãy cầu nguyện Chúa mùa gặt sai con gặt đi vào mùa của Ngài".

Luke 10: 2