Hê-bơ-rơ 12:15, "Hãy coi chừng, kẻo có ai trật phần ân sủng của Ðức Chúa Trời, kẻo rễ đắng đâm ra và gây rối, rồi lan ra làm ô nhiễm nhiều người"
Thật không may, một số Cơ đốc nhân đã trở nên cay đắng. Họ đã không làm tổn thương nó, họ đã bị làm nhục, rằng những ham muốn mãnh liệt đã không được thực hiện, rằng sự tin tưởng của họ đã bị lạm dụng và nhiều hơn thế nữa. Đối phó với họ là khó khăn. Họ uống phải chất độc có vị đắng và nghĩ rằng những người khác sẽ bị giết bởi nó. Họ xử lý sự thất vọng của mình bằng cách tấn công người khác.
Hê-bơ-rơ 12 nói về một người nào đó đang đau khổ vì thiếu ân điển của Đức Chúa Trời và do đó đã đâm chồi ra rễ của sự cay đắng. Nếu chúng ta không có ân điển của Đức Chúa Trời trong tâm trí mỗi ngày, thì cái rễ sâu cay đắng sẽ khoét sâu vào cuộc sống của chúng ta và sẽ không thể bị xé ra nhanh chóng như vậy.
Làm thế nào chúng ta có thể tránh và vượt qua cay đắng? Tổ phụ Giô-sép hướng dẫn chúng ta bằng hình ảnh. ông ta có đủ mọi lý do để tỏ ra cay đắng vì anh em của ông ta đã bán ông ta cho Ai Cập. Và ở đó ông ta cũng phải chịu sự bất công trắng trợn, để rồi cuối cùng ông ta phải ngồi tù. Ông ấy đã đối phó với nó như thế nào?
Chúng tôi nghi ngờ điều gì đó khi chúng tôi nhìn vào tên của hai người con trai của ông, những người được sinh ra ở Ai Cập. Đầu tiên được gọi là Ma-na-se ("Ngài khiến chúng ta quên đi") và thứ hai được gọi là Ép-ra-im ("khả năng sinh đôi"). Do đó, Giô-sép đã bỏ lại quá khứ đau khổ phía sau và vui mừng trong phước lành mà ông ta có thể nhận được ở Ai Cập. Thái độ này giúp ông tha thứ cho anh em mình và thậm chí yêu thương chăm sóc họ ở Ai Cập.
Bạn có tiếp tục gãi vào vết thương mà người khác đã gây ra cho bạn? Bạn có thích say sưa với những thất vọng? Khi đó vị đắng sẽ có thể nảy mầm. Tuy nhiên, nếu chúng ta quyết định không còn nhớ đến tiêu cực mà tận hưởng điều tích cực, thì chúng ta sẽ thực hiện một bước quyết định về phía trước. Với sự giúp đỡ của Chúa.
Gerrid Setzer--