Hoa Huệ giữa trũng bùn, Chúa hỡi,
Ngài là Cái Rể từ đất khô,
Được sanh ra làm người cơ cực,
Sốt sắng vì đền thánh bất ngờ.
Kẻ ghét Chúa đông hơn số tóc,
Treo Ngài lên sỉ nhục biết bao,
Trong cơn khát họ cho uống giấm,
Ngài xin được cứu lên nơi cao.
(Thi thiên 69:)
-
Hoa Huệ giữa đồng ruộng đẹp bấy,
Sa-lô-môn ví sánh chính Ngài,
Là Vua, là Đức Chúa Trời lớn,
Vương bào đượm hương liệu ngất ngây.
Hoàng hậu trong đền ngà vui hát,
Các trinh nữ, công chúa trang đài,
Là các con trai cai trị tất,
Trên các dân tộc các đời đây.
(Ma-thi-ơ 6: 28; Thi thiên 45:).
Minh Khải. 5-5-2023-