"CẢ KINH THÁNH LÀ BỞI ĐỨC CHÚA TRỜI SOI DẪN ... HẦU CHO NGƯỜI THUỘC VỀ ĐỨC CHÚA TRỜI ĐƯỢC TRỌN VẸN VÀ SẮM SẴN ĐỂ LÀM MỌI VIỆC LÀNH"
II Timothy 3:16a, 17
  

HỘI TRUYỀN GIÁO PHÚC ÂM VIỆT NAM
(Vietnamese Full Gospel Missions)
TRƯỜNG KINH THÁNH TẠI GIA
(Home Bible School) www.HomeBibleSchoolVietnam.com

Học Báo:
"SỨ GIẢ TÌNH YÊU"

(The Love Ambassadors)
P.O.Box 565, Westminster, CA 92684-USA
Email: VNFGMissions@Yahoo.com

TIẾNG NÓI CHÂN LÝ
(The Voice of Truth)
www.TiengNoiChanLy.com
HỘI THÁNH PHÚC ÂM VIỆT NAM
tại Westminster
(Vietnamese Full Gospel Church)
14381 Magnolia Ave. Westminster, CA 92683-USA
ĐỘC QUYỀN PHIÊN DỊCH VÀ PHỔ DỤNG
© 1979, 1996 GLOBAL YOUTH EVANGELISM
P.O. Box 1019, Orland, CA 95963 - USA
(Giữ bản quyền. Cấm in sao lại từng phần hay toàn bản dưới mọi hình thức hoặc bằng mọi phương tiện).

  

THỐNG KÊ

Đã truy cập:7056679
Đang truy cập:168

Muối Của Trái Đất-


“Các ngươi là muối của đất.”—Ma-thi-ơ 5:13
Chúa Giêsu đang nói với các môn đệ của Ngài - nghĩa là với tất cả chúng ta, những người thừa nhận thẩm quyền giảng dạy của Ngài. Ngài so sánh chức năng của chúng ta trên trái đất với chức năng của muối. Ý của Ngài trở nên rõ ràng hơn khi chúng ta xem xét hai công dụng quen thuộc của muối liên quan đến thực phẩm.
--Muối mang lại hương vị
Trước hết, muối mang lại hương vị. Thức ăn vốn không ngon miệng sẽ trở nên ngon và chấp nhận được khi nêm muối. Trong Gióp 6 :6, điều này được đặt dưới dạng một câu hỏi tu từ: “Thức ăn lạt lẽo, ai lại không muốn nêm vào ít muối?” Chính sự hiện diện của muối đã tạo nên sự khác biệt, khiến chúng ta thích thú với những món ăn mà lẽ ra chúng ta đã từ chối ăn. Là Cơ Đốc nhân, nhiệm vụ của chúng ta là mang lại hương vị cho trái đất. Người mà thích hương vị này là Thiên Chúa. Sự hiện diện của chúng ta làm cho trái đất được Chúa chấp nhận. Sự hiện diện của chúng ta giao phó trái đất cho lòng thương xót của Thiên Chúa. Không có chúng ta, sẽ không có gì khiến trái đất được Chúa chấp nhận. Nhưng bởi vì chúng ta ở đây nên Đức Chúa Trời tiếp tục đối xử với trái đất bằng ân điển và lòng thương xót thay vì bằng cơn thịnh nộ và phán xét. Chính sự hiện diện của chúng tôi đã tạo nên sự khác biệt.
Nguyên tắc này được minh họa một cách sống động trong câu chuyện về sự cầu thay của Áp-ra-ham thay cho Sô-đôm, như được ghi trong Sáng thế ký 18:16–33. Chúa đã nói với Áp-ra-ham rằng Ngài đang trên đường đến Sô-đôm để xem liệu sự gian ác của thành phố đó đã đến mức không thể trì hoãn đoán phạt được nữa hay chưa. Sau đó Áp-ra-ham đồng đi với Chúa trên đường đến Sô-đôm và lý luận với Ngài về những nguyên tắc phán xét của Ngài.
Đầu tiên, Áp-ra-ham đưa ra một nguyên tắc làm cơ sở cho mọi điều sau đây: Đức Chúa Trời không bao giờ muốn sự phán xét dành cho kẻ ác sẽ giáng xuống người công bình. “Chúa lại tiêu diệt người công chính cùng kẻ ác sao?” (câu 23) Áp-ra-ham hỏi. “Không bao giờ Chúa làm như vậy, giết người công bình cùng với kẻ ác: và người công bình cũng như kẻ ác, : Lẽ nào Ðấng Phán Xét cả trái đất lại không thực thi công lý sao? (câu 25).
Chúa đã nói rõ trong cuộc trò chuyện tiếp theo rằng Ngài chấp nhận nguyên tắc mà Áp-ra-ham đã nêu. Điều quan trọng biết bao là tất cả các tín hữu đều hiểu được điều này! Nếu chúng ta được trở nên công chính nhờ đức tin nơi Đấng Christ, và nếu chúng ta đang sống một cuộc sống thực sự thể hiện đức tin của mình, thì ý muốn của Đức Chúa Trời không bao giờ là chúng ta bị đưa vào những sự phán xét mà Ngài giáng xuống kẻ ác.
Thật không may, những người theo đạo Chúa thường không hiểu điều này bởi vì họ không phân biệt được hai tình huống bề ngoài có vẻ giống nhau nhưng thực tế lại hoàn toàn khác nhau về bản chất và nguyên nhân. Một mặt, có sự bắt bớ vì lẽ công chính. Mặt khác, có sự phán xét của Đức Chúa Trời đối với kẻ ác. Sự khác biệt giữa hai tình huống này được thể hiện qua những phát biểu tương phản sau đây: Sự ngược đãi đến từ kẻ ác trên người. công bình; nhưng sự phán xét đến từ Đức Chúa Trời, là Đấng công bình, đối với kẻ ác. Vì vậy, sự bắt bớ vì lẽ phải và sự phán xét vì sự gian ác trái ngược nhau về nguồn gốc, mục đích và kết quả.
Kinh Thánh cảnh báo rằng tín đồ Đấng Christ chắc chắn sẽ bị bắt bớ. Trong Bài Giảng Ttên núi, Chúa Giêsu đã nói với các môn đệ: “Phúc thay ai bị bách hại vì lẽ công chính, vì Nước Trời là của họ. Phước cho anh em khi bị người ta sỉ nhục, bách hại và nói đủ điều xấu xa vì cớ ta mà nói dối” (Ma-thi-ơ 5:10–11). Phao-lô cũng viết cho Ti-mô-thê tương tự: “Phải, tất cả những ai sống tin kính trong Đức Chúa Giê-su Christ đều sẽ bị bắt bớ” (2 Ti-mô-thê 3:12).
Do đó, các Cơ Đóc nhân phải sẵn sàng chịu đựng sự bách hại vì đức tin và lối sống của mình, thậm chí coi đây là một đặc ân.
Tuy nhiên, cũng vì lý do đó, Cơ đốc nhân không bao giờ nên bị đưa vào sự phán xét của Đức Chúa Trời đối với kẻ ác. Nguyên tắc này được nêu nhiều lần trong Kinh Thánh. Trong 1 Cô-rinh-tô 11:32, Phao-lô viết cho các tín hữu của mình và ông nói: “Nhưng khi chúng ta [Cơ-đốc nhân] bị phán xét, thì bị Chúa sửa phạt, hầu cho chúng ta khỏi bị kết án cùng với thế gian”. Điều này chứng tỏ có sự khác biệt giữa cách Đức Chúa Trời đối xử với các tín đồ và cách Ngài đối xử với thế gian. Là những người tin Chúa, chúng ta có thể
mong đợi được trải nghiệm sự sửa phạt của Chúa. Nếu chúng ta chịu sự sửa phạt và sắp xếp cuộc sống của mình cho có trật tự, thì chúng ta sẽ không phải chịu sự phán xét của những người không tin Chúa, hay của thế giới nói chung. Mục đích chính của việc Đức Chúa Trời sửa phạt chúng ta với tư cách là tín đồ là để bảo vệ chúng ta khỏi phải chịu sự phán xét của Ngài đối với những người không tin.
Trong Thi Thiên 91:7–8, người viết Thi Thiên đã đưa ra lời hứa này cho những người tin Chúa: “Hằng ngàn người sẽ ngã xuống bên cạnh bạn, Hằng vạn người sẽ gục ngã bên phải bạn, Nhưng nguy hiểm sẽ chẳng đến gần bạn. Bạn sẽ thấy tận mắt mình, Bạn sẽ thấy kẻ gian ác bị báo trả ” Ở đây một lần nữa nguyên tắc được nhìn thấy. Bất cứ sự phán xét nào đến đều là “phần báo trả của kẻ ác”(những gì kẻ ác xứng đáng nhận được) sẽ không bao giờ giáng trên người công chính. Cho dù Chúa có đánh kẻ ác ở mọi phía, thì người công chính ở giữa tất cả sẽ không bị gì.
(Còn nữa)
 
Chúa Jesus phán cùng họ rằng: Mùa gặt thì lớn song con gặt thì ít. Vậy, hãy cầu nguyện Chúa mùa gặt sai con gặt đi vào mùa của Ngài".

Luke 10: 2